Rốt cuộc học bổng là do xí nghiệp bên ngoài tài trợ, hơn nữa còn giúp trong ba năm, nhất định phải rõ ràng.
Nếu nhà đầu tư biết học sinh mình giúp đỡ có tác phong không đoan chính, còn khuynh hướng yêu sớm, vậy thì cực kỳ xấu hổ.Cuối cùng danh sách học sinh nhận học bổng cũng được quyết định, mỗi ban chọn ra sáu người, Triệu Hi thay thế Căn Di đứng trong nhóm đó.Khoảng thời gian ấy Căn Di chịu đủ đả kích, không nói chuyện với ai, bao bọc bản thân một lần nữa.Trong lòng Ôn Niệm Niệm cực kỳ khổ sở, vất vả lắm mới giảm bớt bệnh tình, bây giờ càng trở nên không ổn.Việc học bổng sẽ cuối cùng sẽ cử hành một đại lễ tại trường học để trao học bổng, người phụ trách của xí nghiệp sẽ trực tiếp đến trao cho học sinh.Thời điểm Ôn Niệm Niệm đi ngang poster thông báo học bổng, vô tình thấy được một cái tên quen thuộc trong nhóm các nhà tài trợ.Thẩm Dao cũng mỉm cười nói: "Học bổng này không phải giúp đỡ học sinh khó khăn, mà là đang khen thưởng những em có thành tích ưu tú."
Nghe xong câu đó biểu cảm tự ti trên mặt các bạn tan thành mây khói, trong ánh mắt bỗng có ánh sáng, dáng đứng càng thêm thẳng tắp.
Ôn Niệm Niệm dùng khuỷu tay chọc đứng Giang Dữ bên cạnh: "Mẹ cậu thật tốt."
Sắc mặt Giang Dữ trở nên thật dịu dàng: "Ừm."
......
Cái tên cuối cùng được xướng lên... là Triệu Hi nằm trong danh sách bổ sung trúng cử, cô ta cầm tà váy của mình chuẩn bị lên sân khấu nhận thưởng.
Thẩm Dao lại đột nhiên nói: "Em học sinh này không cần lên đâu."
Triệu Hi ngẩn người nhìn Thẩm Dao, phát hiện sự từ ái trên mặt bà dần biến mất.
"Xin mời bạn Căn Di bước lên sân khấu."
Thẩm Dao nói như vậy, Căn Di và Triệu Hi đều ngốc.
Câu chuyện chuyển biến quá nhanh, tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, bao gồm cả nhóm lãnh đạo đang ngồi.
Ôn Niệm Niệm kéo Căn Di đứng dậy, đẩy cô ấy lên sân khấu nhận thưởng.
Thẩm Dao từ ái nhìn Căn Di, đưa qua phong thư chứa thẻ ngân hàng nói: "Em rất ưu tú, xứng đáng nhận phần học bổng này."
Triệu Hi cắn môi đến trắng bệch, cao giọng phá vỡ quá trình trao giải: "Vậy nên học bổng này cho ai giúp ai cũng được sao!"
Thẩm Dao nhẹ nhàng nhìn Triệu Hi một cái, trong ánh mắt mang theo sự bén nhọn, khoảnh khắc đó đã khiến tất cả dũng khí của Triệu Hi tan rã, cô ta cảm thấy chân mình sắp mềm đến nơi rồi.
Ánh mắt của bà... khiến Triệu Hi cảm thấy rất giống một người.
Cô ta nhìn Giang Dữ cách đó không xa.
Quả nhiên Thẩm Dao chậm rãi mở miệng: "Nghe nói em báo cáo với nhà trường bạn Căn Di yêu sớm?"
Đối mặt với ánh mắt sáng quắc của các bạn xung quanh, Triệu Hi mạnh mẽ đáp một hơi: "Vốn là như vậy!"
Thẩm Dao hỏi: "Có chứng cứ không?"
"Chính tai em nghe thấy Giang Dữ thừa nhận mình thích Căn Di..."
Thẩm Dao thu tầm mắt về, nhìn bên dưới một vòng rồi cất cao giọng: "Giang Dữ, con có nói vậy sao?"
Các bạn sôi nổi quay đầu nhìn Giang Dữ.
Gương mặt cậu không chút biểu cảm nào đáp: "Con không hề nói như vậy."
Mọi người không ngờ đến đây còn có nước tương, vừa ăn dưa vừa xem kịch hấp dẫn.
Nhất thời cả sảnh sôi trào.
Triệu Hi nghiến răng nghiến lợi nói: "Đương nhiên cậu sẽ không nhận rồi, ai lại đi nhận mình..."
Lời còn chưa dứt, Thẩm Dao bỗng chen vào: "Tôi tin tưởng nó, nó sẽ không nói dối."
"Dựa vào cái gì chứ..."
"Vì thằng bé là con tôi."Lời vừa dứt, cả sảnh lại ồ lên.Các bạn học đều biết trong nhà Giang Dữ rất có tiền, nhưng bình thường cậu rất trầm lặng, chưa bao giờ lộ ra gia thế của bản thân, ai mà ngờ chủ tịch tập đoàn Giang thị luôn giúp đỡ học sinh khó khăn trong trường, lại chính là mẹ của Giang Dữ!Thật xấu hổ.Triệu Hi tố cáo Căn Di và Giang Dữ yêu sớm, mặc kệ có phải sự thật hay không đều tạo ra ảnh hưởng không tốt về danh dự của Giang Dữ.Đã như vậy... cô ta còn mặt đi lên nhận học bổng của tập đoàn Giang thị nữa sao?Gương mặt Triệu Hi lúc đỏ lúc trắng, hoàn toàn không ngờ sự việc lại trùng hợp thế này."Không phải đâu, xin hãy nghe em giải thích, chuyện..."Thẩm Dao không hề nhìn cô ta, dưới sự hướng dẫn của người chủ trì trao học bổng nặng trĩu cho Căn Di.Căn Di cảm kích nhìn bà một cái, thấp giọng nói: "Cảm ơn ạ.""Không đâu, chính dì phải cảm ơn mấy đứa mới đúng." Thẩm Dao cười: "Về công đây là thưởng cho cháu chăm chỉ nỗ lực. Còn về tư... thì cảm ơn các cháu đã làm bạn với con trai dì."Căn Di kinh ngạc, không ngờ Thẩm Dao lại cảm ơn chuyện này, cô nghiêng đầu nhìn Giang Dữ Quý Trì và Ôn Niệm Niệm, Ôn Niệm Niệm đang mỉm cười cổ vũ.Thật ra có thể gặp được mọi người, Căn Di cảm thấy bản thân mới là người may mắn nhất.Bọn họ giống như những ngôi sao chiếu sáng bầu trời đêm đen nhánh cô tịch kia.......Giang Dữ ghé sát vào Ôn Niệm Niệm, thấp giọng nói: "Bảo sao hôm nay chủ tịch Thẩm lại tự mình đến đây, hóa ra là... do cậu tìm tới."Ôn Niệm Niệm biết mình không thể gạt được Giang Dữ.Đúng là cô có mạo muội gọi cho Thẩm Dao, giải thích đơn giản kĩ càng chuyện lần này một chút, không phải do Giang Dữ bị vu oan yêu sớm, mà là vụ này khiến người xem hít thở không thông.Phía trường học sợ bị các xí nghiệp truy cứu, mặc kệ nội dung báo cáo phải sự thật hay không cũng áp xuống, dù sao danh sách học bổng cũng không đổi, đổi người thì đổi người, chẳng gây ảnh hưởng gì lớn.Nhưng đối với học sinh thì không hề công bằng.Ôn Niệm Niệm không thể nhìn bạn mình nỗ lực nhiều như vậy, chỉ vì chút tâm tư của trường học mà biến thành hai bàn tay trắng."Bình thường chủ tịch Thẩm rất bận." Giang Dữ nhàn nhạt nói: "Dù cậu thông báo thì chưa chắc bà đã có thời gian quản mấy chuyện này.""Tớ tin dì ấy nhất định sẽ quản.""Vì sao?"Ôn Niệm Niệm cười: "Cậu muốn biết?"Giang Dữ hơi gật đầu, lông mi chớp chớp chạm vào mí mắt ――"Ừm.""Bởi vì dì ấy là mẹ cậu..."Ôn Niệm Niệm kề sát vào tai Giang Dữ: "Mà cậu... chính là nam sinh chính trực nhất tớ từng gặp."Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip